Status chênh vênh là những dòng chia sẻ của mọi người từ trong cuộc sống và tình yêu họ muốn đưa những điều tâm tư đó. Điều mọi người luôn tin tưởng, mọi người tin rằng tình yêu và may mắn trong cuộc sống có thể đến và tan biến trong một cái nhấp nháy, và mọi người cũng tin vào những câu chuyện cổ tích về tình yêu giữa hoàng tử và công chúa,… chỉ có thanh xuân có thể mang đến những điều như thế đó. Cùng Caption Hay đọc những dòng tâm sự nhé.
Status chênh vênh trong tình yêu

- “Status chênh vênh” của chàng trai tuổi mười tám em yêu có lẽ là chàng trai tuyệt vời nhất cuộc đời em. Không phải vì anh ấy là mối tình đầu, mà vì em đã dám yêu anh từ tuổi mười tám thanh xuân ấy. Một tình yêu có thể không đi tới đâu, nhưng ít nhất khi ở bên anh, em đã biết thế nào là hạnh phúc, biết thế nào để yêu và quan tâm tới người mình yêu.
- Em không thấy hối hận khi đã yêu anh, kể cả khi chúng ta đã trở thành hai đường thẳng song song không điểm chung trong cuộc đời. Thanh xuân đã cho em một tình yêu đẹp, và không có lý do gì để em không dành cả thanh xuân của mình để yêu một ai đó, giống như anh!
- Tuổi thanh xuân cũng giống như một cơn mưa rào, dù bạn có bị cảm vì cơn mưa ấy, bạn vẫn sẽ muốn đắm mình vào nó một lần nữa. Còn tình yêu, cũng giống thế, dù biết sẽ bị tổn thương, ta vẫn muốn yêu thêm lần nữa.
- Trái tim con người thật quá mong manh và đôi khi dễ dãi cho những cảm xúc mê hoặc. Đôi khi chỉ là một chút quan tâm thôi cũng đủ làm thay đổi cả một trái tim nhỏ bé rồi. Con người có mấy thời gian là thanh xuân, có mấy thời gian để chi cho những ước mơ và thực hiện nó.
- Tuổi trẻ sẽ trôi nhanh qua như một cơn gió thổi thoảng khiến ta mong nhớ suốt đoạn đời còn lại. Để rồi, ta lại ước được lần nữa được tắm dưới cơn mưa rào ấy, để lần nữa bị cảm lạnh và để lần nữa được yêu thương.
- Dành cả thanh xuân để yêu ai đó là một sự ngu xuẩn với nhiều người. Nhưng thực sự nó lại là niềm hạnh phúc đối với nhiều người khác. Thanh xuân của mỗi người là không giống nhau, cũng như những cây trong khu rừng, cùng trải qua những giai đoạn của cuộc đời nhưng đâu phải chiếc lá nào cũng rụng vào mùa thu.
- Có những chiếc lá phải chờ tới xuân mới chịu rụng, và vài lá khác đã rụng ngay từ mùa hè mất rồi. Tình yêu cũng vậy, nó chỉ dành cho người tin tưởng và chấp nhận hy sinh mà thôi.
- Một ngày mùa đông nọ, em chợt nhận ra mình yêu anh tới cỡ nào, và mọi thứ xung quanh thanh xuân của em thay đổi. Ánh mắt của một cô gái đôi mươi bắt đầu ánh lên như những thanh âm trong trẻo, đôi môi của cô cũng bắt đầu mộng hơn để chờ người ấy hái đi nụ hôn đầu đời. Tình yêu ấy sao mà trong sáng quá.
- Em đã mong đợi một ngày anh bước tới bên em, để em tựa vào lòng ngực ấm áp của anh, cánh tay anh vòng qua vai em, ôm lấy cả thế giới nhỏ bé của em và anh nói yêu em. Thế thôi cũng đã đủ một thanh xuân rồi.
- Dầu biết thanh xuân là hữu hạn, nhưng làm sao có thể hoài phí thanh xuân khi không có tình yêu. Em có thể cùng bạn bè đi khắp năm châu khi còn trẻ, em có thể tiêu một ít thời gian cho tương lai rộng lớn mà gia đình và xã hội mong đợi ở em.
- Em cũng có thể sống với cái suy nghĩ tình yêu thời tuổi trẻ chỉ là qua đường, rằng nó không hề có kết quả gì cả. Nhưng rồi em chợt nhận ra rằng, cái thứ tình yêu qua đường, không có kết quả ấy lại là những thứ tình cảm ngọt ngào nhất mà em từng có trên đời. Khi ấy, trái tim em chưa vướng bận tới sự tham lam và ước mong câu tiến của xã hội, em mới chỉ là con chim non nhẹ nhàng vừa cất cánh bay mà thôi, mọi thứ trong con mắt em dường như rất nên thơ trữ tình.
- Em tin vào những lời hứa, tin cả thứ tình yêu sét đánh chớp nhoáng không hơn không kém và tin cả vào những câu chuyện cổ tích
Status chênh vênh trong cuộc sống

- “Sớm thức dậy thấy lành lạnh lòng bàn chân, se se chút gió thổi qua khe cửa gỗ, tự cười mà nói với mình rằng: mùa đông đã đến!
- Đêm trở gió, dường như mùa đang chờ đợi. Len lén, thu thổi nhẹ và che giấu mùa đông. Mùa đang thay đổi cùng với cơn gió đang trôi, Chiếc lá nhỏ rơi xuống mặt đất cùng với suy tư đắm chìm.
- Có những điều chỉ có mùa đông mới hiểu. Em gửi lại Hà Nội một chút trong veo của tình đầu, gửi mùa đông để lưu giữ những kỷ niệm về anh.
- Đông cứ tiếp tục, thẫn thờ, ngơ ngác. Gió gọi mùa, mây dày thấp chiều mờ mịt. Một chút se se lạnh sót lại, kéo dài mùa thu vàng. Thu rời bỏ những chiếc lá, làm chúng ngừng rơi xuống.
- Những cơn gió se se lạnh, kết hợp với hơi hanh hao, là dấu hiệu Đông đang đến, và chỉ những người nhạy bén, tinh tế mới biết rằng Thu đã qua đi.
- Đông chuyển động, gió thay đổi hướng. Đêm dài khiến nhớ mong trở nên hoang mang. Một chút gió thu vàng cuốn vào trong đêm, Cho mùa đông đến với sự nhẹ nhàng và trang hoàng mới.
- Hà Nội chớm đông, gánh hàng rong nhiều hơn so với mùa trước, những ngô khoai hấp dẫn nấu nướng phảng phất mùi khói trên các chuyến xe hàng. Lòng ấm áp lại mỗi lần dừng chân để mua một bó ngô nướng nóng hổi, nghe những câu chuyện từ người bán ngô, và nhấn nha nhìn phố đông đúc hơn so với mùa trước.
- Hà Nội chớm đông, lá bàng không đỏ mà tình người thắm hơn. Tình yêu tràn đổ qua từng cặp tay nắm. Cô gái hàng xóm nhanh chóng đan chiếc khăn len màu rêu sậm cho chàng trai, và cho bản thân mình, nó thể hiện tình yêu thầm lặng và nồng nàn. Có cái ôm, có những lời thầm kín “Anh ơi, lạnh rồi đấy.” Mùa đông đã đến, lạnh lẽo giữa cuộc sống hối hả của Hà Nội, nhưng cũng đầy ấm áp với những điều nhỏ bé và bình yên.
- Hà Nội chớm đông, vẫn là Hà Nội. Cảm xúc trôi vào ký ức của quá khứ, về một người nào đó. Nhớ Hà Nội mùa đông năm xưa, nhớ nắm một bó dẻ nóng mua vội trên đường, nhớ dạo quanh bờ hồ một đêm không ngủ, và nhớ tình yêu đã tan vỡ từ bao giờ.
- Mùa này có nắng, nhưng vẫn được gọi là mùa đông.
- Trong tiềm thức của tuổi thơ tôi, những ngày đầu Đông là khi bầu trời đột ngột biến màu xám bạc, cơn gió se se lạnh đưa theo mưa phùn nhẹ nhàng, làm cho người ta phải so vai vì lạnh và cả con phố hẻo lánh nghèo đói cũng trở nên run rẩy trong cơn gió mùa đầu.
- Đầu Đông cũng là thời điểm thu hoạch, mùa vụ chưa đến, vì vậy người ta tập trung đóng gói gạo, thường là gạo đã tồn kho lâu ngày và có mùi ẩm mốc. Cô mậu dịch viên của cửa hàng lương thực, như biết sắp đến ngày tàn của thời bao cấp, suốt ngày than trách…
- Gió mùa se se lạnh thổi, biển cả đang chuyển động, vì vậy phiên chợ nghèo cũng trở nên yên bình với vài gói rau của mùa Đông, và vài chai mắm thính lâu ngày.
- Có lẽ tất cả chỉ còn lại trong ký ức về một thời quá khứ. Mưa phùn càng trở nặng hạt, gió bắt đầu rít rít, có vẻ như mùa Đông đến sớm hơn năm trước…
- Vào lúc này, một cảm giác trở mình khe khẽ từ đất trời. Trời mây ủ nên xám xịt, nhấn chìm cả mặt trời. Trên các cây, lá thì xào xạc, rơi và héo úa màu vàng
Những ngày chớm đông, thấy lòng mình bỗng dưng se sắt, nhớ những con đường một thời lá rụng vàng, đợi đông về xao xác. Nhớ người bạn già đã một thời gắn bó, nhớ những ngày cuối tuần vui vẻ, nghe gió rít qua từng ô cửa sổ trong đêm tĩnh lặng. Những ký ức ấm áp này luôn là món quà đặc biệt, mở cửa vào tâm hồn, nhắc nhở chúng ta về những khoảnh khắc đáng trân trọng và giữ mãi trong trái tim. Chớm đông là thời gian để nhớ về những điều quý báu và thể hiện lòng biết ơn đối với cuộc sống và những người yêu thương chúng ta có. Các bạn truy cập vào Caption Hay để đọc thêm những chia sẻ nhé.