Bài thơ về cây tre Việt Nam đã được nhiều tác giả thể hiện qua những câu chữ cảm động, thể hiện sự dũng cảm, kiên cường, kiên cường của con người và con người Việt Nam. Trong thơ ca, ca dao, tre là nguồn cảm hứng vô tận của tâm hồn Việt. Như vậy, các tác giả đã thể hiện rất rõ sự gắn bó lâu dài của cây tre với đất nước, con người Việt Nam. Caption Hay khám phá những bài thơ nhá.
Bài Thơ Về Cây Tre Việt Nam

Tre là một trong những loại cây được biết đến rộng rãi trong đời sống và sản xuất hàng ngày của người Việt. Tre không chỉ là nguồn cảm hứng trong thơ ca, ca dao mà với những công dụng, tính chất tốt đẹp của tre, tre đã trở thành biểu tượng cho lòng dũng cảm, kiên cường, kiên định của người dân Việt Nam. Lý giải về sự kiên cường, sức sống mong manh của tre, nhiều tác giả đã giải quyết vấn đề này bằng sự cần cù, chân thành của tre. Tre không chỉ là biểu tượng của sức sống bền bỉ, kiên cường mà còn là biểu tượng của sự đoàn kết, yêu thương. Dưới đây là những bài thơ về cây tre Việt Nam hay.
Tre Việt Nam – Tác Giả: Nguyễn Duy
Tre xanh xanh tự bao giờ?
Chuyện ngày xưa đã có bờ tre xanh…
Thân gầy guộc, lá mong manh
Mà sao lên lũy lên thành tre ơi!
Ở đâu tre cũng xanh tươi
Cho dù đất sỏi, đá vôi bạc màu
Có gì đâu, có gì đâu
Mỡ màu ít chất dồn lâu hóa nhiều
Rễ siêng không ngại đất nghèo
Tre bao nhiêu rễ bấy nhiêu cần cù
Vươn mình trong gió tre đu
Cây kham khổ vẫn hát ru lá cành
Yêu nhiều nắng nỏ, trời xanh
Tre xanh không đứng khuất mình bóng râm
Bão bùng thân bọc lấy thân
Tay ôm, tay níu tre gần nhau thêm
Thương nhau tre chẳng ở riêng
Lũy thành từ đó mà lên hỡi người!
Chẳng may thân gãy, cành rơi
Vẫn nguyên cái gốc truyền đời cho măng
Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường!
Lưng trần phơi nắng, phơi sương
Có manh áo cộc tre nhường cho con
Măng non là búp măng non
Đã mang dáng thẳng thân tròn của tre
Năm qua đi, tháng qua đi
Tre già, măng mọc có gì lạ đâu!
Mai sau, mai sau, mai sau…
Đất xanh xanh mãi xanh màu tre xanh!
Cây Tre – Tác Giả: Phạm Văn Khiêm
Lũy tre bao bọc quê hương
Che mưa, che nắng gió sương sớm chiều!
Cây tre muốn nói bao điều
Sáo tre nâng mãi cánh diều bay cao
Tre đi đánh giặc năm nào
Lập bao chiến tích đi vào thơ ca
Bóng tre soi nước la đà
Dệt bao kỷ niệm mặn mà lứa đôi!
Tre già măng mọc luân hồi
Tre xanh xanh khắp đất trời Việt nam…!
Ngàn năm, sau lũy tre làng
Người dân cần mẫn,chẳng màng hư vinh
Làm ra hạt gạo trắng tinh
Chứa bao vất vả, ân tình đầy vơi
Nào hạn hán, nào mưa rơi
Nào sâu cắn lúa, nào trời bão giông
Nắng cháy mặt, rét quặn lòng
Mồ hôi đã thấm vào trong gạo này
Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Dân cày – là cả phúc dầy quê ta
Tăm Tre – Tác Giả: Minh Tuấn
Sinh ra từ một cây tre
Quanh năm rủ bóng làng quê hiền hòa
Suốt ngày cùng gió hát ca
Chiều về vẫy gọi thiết tha cánh cò
Sông quê uốn lượn quanh co
Tóc tre soi bóng đôi bờ trong veo
Họ hàng ruột thịt rất nhiều
Suốt đời dốc sức làm điều thiện tâm
Chõng tre mát rượi ai nằm
Nôi tre ru bé những năm dại khờ
Sáo diều nâng tiếng ầu ơ
Phên tre chắn gió,đến giờ vẫn che
Mũ nan xưa vẫn đi về
Cùng anh vệ quốc – lời thề tử sinh
Chông tre cùng với dân mình
Chống giặc giữ nước thắm tình quê hương
Gậy tre mang nặng tình thương
Nâng gót các cụ bước đường hoàng hôn
Chúng em là phận cháu con
Nguyện làm công việc sớm hôm mọi nhà
Tăm tre – phận nhỏ thôi mà
Gíup người ba bữa trắng ngà hàm răng
Cần cù lặng lẽ quanh năm
Đời tre như thể thân tằm nhả tơ
Từ xa xưa đến bây giờ
Dáng tre bất khuất – hồn thơ ngàn đời
Cây Tre Chắn Sóng – Tác Giả: Hà Minh Đức
Bão táp đời thổi dạt ông vào miền sóng gió
Ông như thân tre già trụ lại nơi này
Trước mặt là biển khơi những ngày bão tố
Phía sau là làng xóm khổ nghèo
Dải đất miền Trung còng lưng chống chọi
Từng ngày gieo neo
Cầm tinh con ngựa rong ruổi khắp miền
Mưa vuốt mặt, tả tơi sống áo
Giọng nói đứt lời
Nỗi khổ của riêng ông và nỗi khổ của đời
Có vợi dần khi tan cơn sóng gió
Cây Tre Việt Nam – Tác Giả: Hoàng Hải
Hè về văng vẳng tiếng ve
Xôn xao trước ngõ, sao nghe nhói lòng
Tiếng ve nối tiếp từng dòng
Bao trùm thôn xóm, chìm trong nhạc sầu.
Ven đường hàng tre cúi đầu
Già cỗi vàng úa, từ lâu vẫn còn
Lặng thầm một dạ sắt son
Che chở bóng mát, cho con đường làng.
Dù cho hè nắng chang chang
Cây tre đất Việt, rõ ràng trung kiên
Tre sống trên khắp mọi miền
Tô thêm vẻ đẹp, bình yên đất trời.
Tre còn giúp ích cho đời
Đi vào cuộc sống, từ thời xa xưa
Không những che nắng che mưa
Còn là công cụ, sớm trưa giúp người.
Chuyện xưa lắng đọng nụ cười
Xuân qua hè đến, đời người đổi thay
Tre thì trung dũng xưa nay
Như chàng Thánh Gióng, vung tay diệt thù.
Cây Tre Trăm Đốt – Tác Giả: Bùi Thị Ngọc Điệp
Có anh chàng nghèo khó
Đi ở cho phú nông
Lão phú nông giàu có
Nhưng thường hay bòn công.
Anh trai cày cần mẫn
Lại khoẻ mạnh, hiền lành
Lão nghĩ cách lường lận
Không trả công cho anh.
Cô con gái của lão
Rất thuỳ mị, nết na
Lão gọi anh và bảo:
“Con làm việc cho ta.
Phải siêng năng, nổ lực
Để thóc lúa đầy bồ
Sau ba năm gắng sức
Ta sẽ gả con cho.”
Thế là kể từ đó
Anh làm ngày, làm đêm
Nhà lão càng giàu có
Thóc cứ đầy, đầy thêm.
Ngay khi trời chưa sáng
Anh đã thức dậy rồi
Bao nhiêu việc đồng áng
Đều một tay anh thôi.
Chiều về nhà hì hụi
Nào gà vịt, bò trâu
Rồi gánh nước, bửa củi…
Đến trăng treo đỉnh đầu.
Ngày qua rồi tháng lại
Ba năm đã đến kỳ
Lời hứa gả con gái
Lão chẳng nhắc nhở chi.
Có một tay phú hộ
Thường hay đến chơi nhà
Thấy lão giàu vô số
Muốn kết nghĩa thông gia.
Cả hai nhà giao ước
Ngày cưới cũng định rồi
Tìm cách gạt anh trước
Việc cưới hỏi mới xuôi.
Muốn anh đi biệt tích
Về chẳng kịp trở tay
Lão phú nông vờ vịt
Bảo cùng anh trai cày.
“Ta không đòi tiền bạc
Cũng chẳng thách ruộng vườn
Lễ vật ta hơi khác
Chỉ cây tre bình thường.
Nhưng phải đủ trăm đốt
Con vào tận rừng sâu
Tìm được tre trăm đốt
Thì đem về đón dâu.”
Anh trai cày mừng rỡ
Vác rựa vào rừng ngay
Tre rừng ôi đủ cỡ
Nhưng trăm đốt?-Khó thay!
Anh cứ đi, đi mãi
Vượt qua suối, qua đèo
Bao nhọc nhằn nếm trải
Lại lắm nỗi gieo neo.
Phần hai lão giàu có
Lừa được anh trai rồi
Gấp rút mời hai họ
Làm lễ cưới ngay thôi.
Anh trai cày tội nghiệp
Cứ đốn tre không ngừng
Không đủ, lại đốn tiếp
Tre trăm đốt?- Chưa từng!
Vừa mệt vừa thất vọng
Anh ngồi khóc giữa rừng
Cả một khu rừng rộng
Tiếng khóc anh vang lừng.
Bụt hiện ra và hỏi:
“Sao con khóc nơi đây?”
Anh kể hết mọi nỗi
Bụt cười nhìn chàng trai.
“Con không cần phải gấp
Cứ chặt trăm đốt tre
Hô khắc nhập, khắc nhập
Sẽ có ngay cây tre.”
Anh trai cày chân chất
Liền đốn tre làm ngay
Trăm đốt tre dính chặt
Thành cây tre rất dài.
Anh hỏi: “Tre dài quá
Làm sao vác về nhà?”
Bụt bảo: “Không sao cả
Con làm theo lời ta.
Hô khắc xuất, khắc xuất
Những đốt tre rời ra
Tìm dây rừng bó chặt
Cứ thế đem về nhà.”
Anh làm theo lời Bụt
Tre lập tức rời ra
Anh vui mừng hết sức
Thong thả gánh về nhà.
Tiệc cưới đang rôm rả
Anh gánh tre đi vào
Lão phú nông hoảng quá
Cả tiệc cưới xôn xao.
Anh vào trình sính lễ
Là một trăm đốt tre
Mọi người chờ có thế
Kéo hết ra sau hè.
Lão chửi: “Tại mày dốt
Hay mày chưa kịp nghe?
Tao bảo tre trăm đốt
Đâu phải trăm đốt tre?”
Anh trai cày lặng lẽ
Nối dài các đốt tre
Hô “khắc nhập”khe khẽ
Lập tức thành cây tre.
Chuyện lạ chưa từng gặp
Lão chủ men tới gần
Anh liền hô khắc nhập
Lão dính chặt vào thân.
Cùng chạy đến khẩn cấp
Chàng rể và thông gia
Anh cũng hô khắc nhập
Dính chùm hết cả ba.
Chúng la khóc inh ỏi
Anh ung dung đứng nhìn
Cô con gái xin lỗi
Cầu xin tha cha mình.
Lão hứa huỷ hôn ước
Gả con gái cho anh
Anh trai cày thắng cuộc
Đọc “khắc xuất” thật nhanh.
Lão chủ tức muốn chết
Vẫn bấm bụng gả con
Bàn tiệc có sẵn hết
Anh trai cày sướng rơn.
Anh trai cày được vợ
Chuyện hiếm có trên đời
Lão phú nông tráo trở
Cũng không qua ý trời.
Hai vợ chồng sống tốt
Nên hạnh phúc bên nhau
Chuyện cây tre trăm đốt
Lưu truyền mãi về sau
Như vậy, qua bài thơ về cây tre Việt Nam, các tác giả đã khái quát chúng thành biểu tượng của con người Việt Nam với những phẩm chất tốt đẹp: kiên cường, đoàn kết, chính nghĩa, không khuất phục ngay cả trong những hoàn cảnh khó khăn, khắt khe nhất. Những bài thơ hay về tình yêu và cuộc sống được sưu tầm hàng ngày trong thư mục thơ của blog Caption Hay. Thường xuyên ghé thăm để đọc những bài thơ mới nhất, chúc các bạn có những giây phút thư giãn bên những bài thơ.